Các từ in đậm dưới đây là từ láy hay từ ghép? Vì sao? a Nhân dân ghi nhớ công ơn Chử Đồng Tử

Chính tôi với lỗi Ngoài hiên nhà nhà tại của Vla-đi-mia I-lich Lê-nin, người lãnh đạo group đảm bảo an toàn năng lượng điện Krem-li đặt điều một trạm gác. Các học viên ngôi trường quân sự chiến lược được cắt cử trực gác hằng ngày. Hôm ấy, một học viên quân con trẻ tuổi tác ko biết mặt mũi Lê-nin, được cử thực hiện trách nhiệm trực quan. Anh tớ cản lối Lê-nin ko mang lại vô và nghiêm trang nghị nói: - Xin đổng chí mang lại coi giấy má đi ra vào! - Nhưng cơ là trong phòng tôi! – Lê-nin sửng nóng bức giơ tay chỉ. - Tôi ko biết. - Người gác cửa ngõ vấn đáp. - Tôi được mệnh lệnh ko mang lại ai trải qua nếu như không tồn tại giấy má đụng chạm vô. Lê-nin ko tranh giành cãi, quay về Sở lãnh đạo lấy giấy má đi ra vô đề về chống bản thân. Khi phú ban, anh học viên quân report với đồng chí lãnh đạo về sự việc cơ. Tất nhiên, cả Sở lãnh đạo đều biết rõ mẩu truyện ấy, Đồng chí lãnh đạo nghiêm trang giọng chất vấn anh học viên quân: - Cậu với biết cậu ko mang lại ai vô không? - Tôi ko biết. - Chủ tịch Hội đồng Ủy viên dân chúng Lê-nin đấy! Anh học viên quân đỏ lòe mặt mũi và hoảng sợ. Ngay khi cơ, anh chạy cho tới xin xỏ lỗi Lê-nin, Lê-nin điềm đạm và nghiêm trang trang nghe anh rằng, duy vô khóe đôi mắt lung linh những đốm lửa vui tươi. Nghe xong xuôi, Lê-nin ôn tồn nói: - Không, đồng chí không tồn tại lỗi gì cả. Chỉ thị của lãnh đạo trưởng là pháp lệ. Chẳng lẽ tôi là Chủ tịch và lại rất có thể vi phạm pháp mệnh lệnh hoặc sao? Chính tôi với lỗi, còn đồng chí tiếp tục xử lý đích thị. Khi Lê-nin trải qua trạm gác nhằm vào trong nhà, anh học viên quân đã trải gì?